Ngày xưa, ở thành phố Biên Hòa, nơi có những con đường rợp bóng cây xanh mát và dòng sông Đồng Nai êm đềm chảy, cuộc sống diễn ra theo nhịp điệu nhẹ nhàng, bình yên hơn rất nhiều so với những ồn ào, náo nhiệt của Sài Gòn.
Một buổi chiều nọ, Bảo, một chàng trai trẻ, quyết định lẻn khỏi sự ồn ào của Sài Gòn để tìm đến Biên Hòa, nơi mà anh từng nghe nhiều câu chuyện đẹp về cuộc sống yên bình. Khi đặt chân đến Biên Hòa, anh cảm nhận rõ ràng sự khác biệt ngay từ ánh sáng và không khí. Nắng chiều vàng dịu, hoa phượng nở rộ bên trong những con phố nhỏ, và tiếng chim hót líu lo tạo thành bản nhạc thiên nhiên.
Bảo quyết định đi dạo dọc bờ sông Đồng Nai. Ở đó, dòng nước lặng lẽ trôi chậm rãi, những chiếc thuyền nhỏ neo đậu, và người dân nơi đây thường ghé thăm để câu cá hoặc ngắm hoàng hôn. Khi hoàng hôn buông xuống, bầu trời chuyển mình thành sắc cam, hồng rực rỡ. Bảo ngồi lại, lòng anh dâng trào cảm xúc vui vẻ và yên bình. Nhìn những đứa trẻ chạy nhảy chơi đùa, những cụ già ngồi kể chuyện bên hè phố,
anh thấy rõ đây chính là điều mà con người thường lãng quên trong cuộc sống bận rộn hàng ngày.
Thành phố Biên Hòa không có những tòa nhà chọc trời hay những con đường kẹt xe nhưng lại có những quán cà phê nhỏ xinh, nơi mọi người có thể nhâm nhi tách cà phê và trò chuyện với nhau. Bảo ghé vào một quán ven sông và gọi cho mình một ly cà phê sữa đá. Chỉ với 15.000 đồng và một chút thời gian chờ đợi, anh đã được phục vụ ly cà phê thơm phức.
Trong khi đợi, Bảo nghe một ông lão bên cạnh kể về ngày xưa khi Biên Hòa còn là một làng quê thanh bình. Ông nói về những mùa gặt lúa, những ngày hội làng, và những truyền thuyết xung quanh dòng sông. Nhưng điều khiến Bảo cảm thấy ấm áp nhất là những câu chuyện về tình yêu thương, sự đoàn kết của cộng đồng nơi đây.
Khi màn đêm buông xuống, Bảo rời Biên Hòa với tâm hồn thanh thản và một trái tim tràn đầy cảm xúc. Anh hiểu được giá trị của sự bình yên và giản dị. Biên Hòa đã cho anh một bài học quý giá về cuộc sống: sự bình yên đôi khi không đến từ sự giàu có hay danh tiếng, mà từ những điều nhỏ bé và đơn giản trong cuộc sống hàng ngày.
Từ hôm ấy trở đi, Bảo thường xuyên quay lại Biên Hòa, nơi mà anh tìm thấy một phần của chính mình trong những khoảnh khắc yên ả giữa cuộc sống hối hả của Sài Gòn.
Comments