Ánh Đèn Trong Đêm

Đêm đông lạnh buốt, tôi ngồi co ro bên đống lửa trong sân trường đại học. Xung quanh, những sinh viên khác cũng đang quây quần, người nọ tựa vai người kia để tìm hơi ấm. Ánh lửa bập bùng tô điểm lên những khuôn mặt trẻ trung đang háo hức chờ đợi lễ hội văn nghệ cuối năm.

‘Sao hôm nay trời lạnh thế nhỉ?’ Một bạn nữ ngồi bên cạnh tôi thì thầm, hai tay ôm chặt cốc trà nóng. Tôi không đáp, chỉ nhìn chăm chăm vào ngọn lửa đang nhảy múa trước mắt. Bỗng nhiên, tôi nhận ra một bóng người đang cặm cụi nhặt thêm củi để tiếp tục duy trì ngọn lửa sưởi ấm cho chúng tôi.

Đó là bác bảo vệ già của trường. Dáng người nhỏ thó trong chiếc áo bảo hộ cũ kỹ, bác lặng lẽ làm việc của mình. Không ai để ý, cũng chẳng ai nói một lời cảm ơn. Tôi chợt nhớ đến câu nói đã đọc được đâu đó: ‘Hãy cảm ơn ngọn đèn vì ánh sáng của nó, nhưng đừng quên người cầm đèn đang đứng trong bóng tối.’

Ý nghĩ ấy khiến tôi giật mình. Bao năm qua, tôi đã vô tình quên mất biết bao người thầm lặng đã góp phần thắp sáng con đường của mình. Từ người thầy giáo dạy thêm mà tôi chưa bao giờ đóng học phí đầy đủ, đến cô thủ thư già luôn để dành những cuốn sách hay nhất cho sinh viên nghèo như tôi.

Tôi đứng dậy, tiến về phía bác bảo vệ. ‘Để cháu phụ bác một tay,’ tôi nói, nhặt lấy những thanh củi từ tay bác. Bác ngước nhìn tôi, nở nụ cười hiền hậu. Dần dần, những sinh viên khác cũng nhận ra và cùng góp sức. Đống lửa giờ không chỉ ấm hơn bởi nhiều củi, mà còn bởi những tấm lòng đã biết sưởi ấm cho nhau.

Đêm ấy, khi trở về phòng, tôi viết một bức thư dài gửi cho thầy giáo cũ. Không phải để trả nợ học phí, mà để nói một lời cảm ơn chân thành. Vì tôi đã hiểu rằng, trong cuộc đời này, những ánh đèn tri thức sáng nhất không phải là những ngọn đèn được thắp lên từ danh vọng hay tiền bạc, mà là những ngọn đèn được thắp lên từ tình yêu thương thầm lặng.

Giờ đây, mỗi khi nhìn thấy một ngọn đèn thắp sáng trong đêm, tôi lại tự nhủ phải biết ơn không chỉ ánh sáng, mà còn phải biết ơn những bàn tay đã thắp lên ngọn đèn ấy. Bởi vì, chính những con người thầm lặng ấy đã làm cho thế giới này ấm áp hơn, sáng hơn, dù họ vẫn đứng trong bóng tối.